Nhật Ký Tuổi Thơ - Choang.Vip Game Bài 123
Đêm qua (ngày 29), tôi trò chuyện cùng một người bạn thân, hồi tưởng lại những kỷ niệm vui vẻ thời tiểu học và trung học cơ sở. Trong lúcchoang fun nói chuyện, tôi chợt nhận ra rằng mình đã bắt đầu nhầm lẫn các khoảng thời gian: bạn học tiểu học thành bạn học trung học, và ngược lại. Thậm chí, tôi còn không phân biệt được hai người bạn có ngoại hình và tính cách rất giống nhau – cả hai đều thấp lùn, làn da ngăm đen, yêu thích âm nhạc của Châu Kiệt Luân và đều vẽ rất giỏi. Một người họ Quách, người kia họ Đào, nhưng chúng tôi chẳng thể nhớ rõ ai là ai. Trong cuộc trò chuyện đêm qua, tôi còn nghĩ rằng họ là một người duy nhất! Cuối cùng, chúng tôi mới tách biệt được hai người bằng việc một người thích nghe bài “Rồng cuồn gió xoáy” và người kia thích bài “Khúc dạ”.
Bây giờ, khi đang ngồi trên tàu điện ngầm trở về nhà, tôi đeo tai nghe và thưởng thức album 11 tháng Chou (November’s Chopin). Những giai điệu quen thuộc này đưa tôi trở về với những câu chuyện nhỏ bé thời tiểu học. Tôi bắt đầu học tiểu học vào năm 1999 tại một ngôi trường tư thục có từ “Anh-Việt” trong tên gọi. Phải đến sau này, khi trưởng thành, tôi mới hiểu rõ ba chữ đó đã ảnh hưởng sâu sắc thế nào đến sự nghiệp của mình. Vào thời điểm đó, trường học chưa hoàn thiện hẳn; xi măng trên mặt đất vẫn chưa khô, và để đảm bảo an toàn, ban giám hiệu đã trải đầy gỗ lên trên. Những tấm gỗ ấy không phẳng, mỗi khi bước đi đều phát ra tiếng kẽo kẹt. Ngày đầu tiên đi học, tôi không hề biết rằng mình sẽ phải sống trong khu ký túc xá của trường suốt sáu năm tiếp theo. Khi hay tin này, đã quá muộn – bố mẹ rời đi, để lại tôi một mình, tôi bật khóc òa lên. Người đưa cho tôi chiếc khăn giấy là một người bạn nhỏ cùng họ, chúng tôi chơi rất thân khi còn học tiểu học, nhưng rồi mất liên lạc sau khi tốt nghiệp. Câu chuyện về cô ấy, tôi sẽ kể sau.
Trong ký túc xá, có những dì quảncoi đá gà thomo c1 lý tận tình chăm sóc đời sống sinh hoạt của chúng tôi, từ giặt quần áo đến gấp chăn ga. Chúng tôi chỉ mới sáu bảy tuổi, vì vậy sựChoang.Vip Game Bài 123 giúp đỡ của các dì thật sự cần thiết. Tôi nhập học sớm, chưa đầy sáu tuổi khi bước chân vào trường. Những năm đầu tiên gần như đã mờ nhạt trong trí nhớ, nhưng từ năm lớp ba trở đi, vô số kỷ niệm đáng nhớ đã in sâu vào tâm trí tôi.